XML trong lập trình mạng (phần 2)

XML trong lập trình mạng (tiếp tục)

Trong thế giới của tự động hóa mạng hiện đại, trường hợp sử dụng phổ biến nhất cho XML là bên trong giao thức
NETCONF. Ngoài ra, trong khi JSON nhìn chung là tùy chọn phổ biến hơn, XML cũng có thể được sử dụng như hình thức dữ
liệu cho REST APIs.
XML chia sẻ một vài điểm giống với YAML. Ví dụ, nó là trật tự có thứ bậc kế thừa. Chúng ta có thể dễ dàng nhúng dữ
liệu bên trong construct cha, như thể hiện ở code dưới.

<device>

<vendor>Cisco</vendor>
<model>Nexus 7700</model>
<osver>NXOS 6.1</osver>

</device>

Trong ví dụ này, phần tử <device> được nói là root. Trong khi khoảng trắng và thụt dòng không thành vấn đề cho hiệu
lực hóa của XML, bạn có thể dễ dàng thấy root, khi nó là XML tag trước tiên và cực ngoài trong tài liệu. Nó cũng là cha
của các phần tử nested bên trong nó: <vendor>, <model>, và <osver>. Những cái này được tham chiếu tới con của phần
tử <device>, và chúng được xem như là anh em lẫn nhau. Cấu trúc này thuận lợi để lưu giữ metadata về các thiết bị
mạng, như bạn có thể thấy trong ví dụ cụ thể này. Một tài liệu XML có thể chứa nhiều thực thể khởi tạo của tag <device>
(hay nhiều phần tử <device>), có thể nested bên trong một tag <device> rộng hơn.
Bạn cũng sẽ nhận thấy rằng mỗi phần tử con chứa dữ liệu bên trong. Trong khi phần tử root chứa con XML, các tags này
chứa dữ liệu text. Nghĩ quay trở lại phần các dạng dữ liệu, nó là có khả năng những cái này sẽ được trình bày bởi các
giá trị string trong một chương trình Python, ví dụ.

Chia sẻ