Lợi ích và cơ bản của hình thức dữ liệu có cấu trúc (tiếp tục)
Tuy nhiên, nó thực sự là không rõ ràng đối với một máy tính nơi tên giao diện nằm ở trong đầu ra này. Đối với chúng ta,
thuật ngữ Physical interface là một cái chỉ hữu dụng để mô tả bản chất của text cái đi theo. Đối với một máy tính,
tất cả nó là text không phân biệt. Nếu bạn sẽ viết một chương trình để lấy ra các bits dữ liệu có giá trị từ đầu ra
này, bạn phải trả lời một vài câu hỏi quan trọng:
+ Làm cách nào bạn biết phần nào của text trình bày giá trị bạn muốn truy cập? Nó ở trước hay sau dấu : ? Về dấu phẩy
là gì? Tại sao một vài giá trị chia sẻ một dòng, trong khi cái khác có dòng dành riêng của bản thân chúng?
+ Cái gì xảy ra nếu đầu ra không đi theo một tập ổn định các quy tắc định dạng?
+ Cái gì xảy ra khi lệnh khác (e.g., show bgp neighbor) định dạng các thứ khác nhau? Bạn có phải viết một chương trình
hay hàm riêng rẽ cho mỗi lệnh?
+ Vì trường hợp sử dụng ban dầu cho đầu ra này là con người đọc được, cái gì xảy ra khi nhà sản xuất mạng thuê một
chuyên gia UX để xem lại và thực hiện các thay đổi đối với hình thức của đầu ra này?
Khi viết chương trình hay hàm trình bày của bạn, bạn sẽ phải trả lời các câu hỏi này, và thường xuyên hơn là không, cái
đó sẽ yêu cầu nhiều thời gian và năng lượng thêm cái bạn không thể tự trang trải. Tương phản lại, các hình thức có cấu
trúc như JSON và XML được xây dựng để xử lí các lo lắng này tốt.